Thấy linh hồn của A Cửu đã sắp bị Yêu Ma nuốt mất, Chúc Hạ Dương hô lớn một tiếng, ý thức đang dần biến mất có vẻ như đang dần trở lại. Cô dùng hết sức lực muốn kích thích sức mạnh trong cơ thể, mỗi một lần cô cử động lại làm cho A Cửu và Yêu Ma cùng chấn động.
“Tiểu Hạ Dương, hẹn gặp lại...” Thân thể Mạc Thần xụi lơ đi, linh hồn trong suốt lơ lửng trên không trung, cứ như là bị thứ gì đó phía sau hút mất vậy, nhanh chóng bay về sau.
“Không, Mạc Thần.” Chúc Hạ Dương hét lớn một tiếng, ánh sáng trắng bao phủ quanh người cô ngày càng mạnh hơn, tất cả bóng đêm xung quanh đều tan biến. Sức mạnh của cô trong cơ thể ngày càng mạnh, ánh sáng trong suốt quanh người ngày càng chói mắt, một giây sau bỗng trực tiếp ép Yêu Ma ra khỏi cơ thể của A Cửu.
“Con khốn này, dám phá hỏng chuyện của ta.”
Yêu Ma nổi giận gầm lên một tiếng, đang định nắm chặt thời cơ một lần nữa, nhưng chưa kịp lại gần thân thể của A Cửu đã thấy một luồng sáng bao quanh cơ thể nàng, liên tục ép lui Yêu Ma, màu đỏ trong mắt A Cửu ngày càng nhạt dần.
Trường Sinh ở bên cạnh thấy thế vội vàng chạy khỏi cửa sổ ra ngoài, mà U Liên và Đồ Tể bị trói chặt trên tường thì nhắm chặt hai mắt, nghiêng đầu sang một bên, nơi nào bị ánh sáng chiếu đến đều “xèo” bốc khói trắng.
Chúc Hạ Dương nhìn thân thể sau khi bị thiêu chỉ còn xương trắng đang nằm trên mặt đất của Mạc Thần, bỗng lao lên phía trước, đưa tay ôm vào lòng, những giọt nước mắt tí tách rơi xuống phần xương sườn trên bụng anh ta được cô dịu dàng đưa tay ra lau đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT