“Một tiện nhân như vậy lại có thể khiến Hạ Dương bị tổn thương, ta nhất định tự tay khiến cô ta sống không bằng chết.”
Dứt lời, chỉ thấy chưởng tay của Dạ Minh bất ngờ siết lại, chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết, linh hồn Diệp Thanh Ninh vừa mới tách ra thì thân thể đã hóa thành tro tàn, linh hồn cũng bị hút vào lòng bàn tay của Dạ Minh.
Vương Tự báo cảnh sát và 120, lúc Thanh Mai và Thanh Lăng được tìm thấy thì vẫn đang hôn mê, cùng Trình Dục Tường yếu đến mức chỉ còn một hơi thở vào bệnh viện.
Bởi vì Lưu Nhất Thiên ở bị thương nằm viện vẫn chưa biết sống chết thế nào, chuyện trong đồn cảnh sát tất nhiên là ơi vào tay Nhiếp Chi Dư, hơn nữa cũng nhận được sự đồng ý của cục trưởng.
Khi Nhiếp Chi Dư đứng từ xa nhìn thấy Dạ Minh, nuốt nước miếng một cái, vội vàng nhỏ giọng nói: “Mọi người đi phong tỏa hiện trường trước, kiểm tra xem có thiệt hại về người không, tôi đi nhà vệ sinh.”
“Nhưng mà đội trưởng, không phải WC ở bên kia sao?” Một viên cảnh sát nói.
Nhiếp Chi Dư ngừng một chút, không nhịn được gầm nhẹ nói: “Làm theo lời tôi là được rồi, ai cần cậu lo nhiều như vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT