Giọng nói của Chúc Hạ Dương bình thản lại vô cùng uy nghiêm, trái lại khiến La Sinh dừng bước.
Anh ta muốn rời khỏi đây nhưng lại cảm thấy hai chân không thể nhúc nhích.
“Trên đường đi có rất nhiều tà ma, nếu không phải là cảm nhận được hơi thở của tôi và Ninh Khanh Nam thì chắc chắn đều đã chui ra gây rắc rối, nếu một mình anh đi về, nếu xảy ra chuyện gì thì đừng khóc lóc cầu xin tôi cứu anh.”
“Không thể nào!” La Sinh quát lớn một tiếng lấy lại tinh thần, ánh mắt lại hơi dại ra: “Sao trên đời lại có nhiều câu chuyện tà ma như vậy chứ, rất nhiều người vẫn đi đi lại lại đó thôi, đừng có mà lừa tôi.”
Chúc Hạ Dương khẽ cười nói: “Anh cho rằng tôi đang lừa anh, vậy thì anh đi đi, không ai cản anh. Dù sao bây giờ tôi cũng không có thời gian lo chuyện của anh, đến lúc đó cùng lắm thì gọi hồn của anh đến gặp mặt dì nhỏ của anh lần cuối, dù sao cũng không cần trả tiền công cho anh, tôi miễn cưỡng bỏ tiền vào túi mình vậy!”
“Gì chứ! Đó là tiền của tôi!”
La Sinh chạy đến trước mặt Chúc Hạ Dương, vẻ mặt rất không phục: “Tôi ân cần vất vả đưa các người đến đây, bây giờ cô nói không liên quan đến tôi, cũng quá tàn nhẫn rồi, đồ độc ác, đồ vong ân bội nghĩa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play