Trên gương mặt Lan Khê Nguyệt vẫn nở nụ cười ngọt ngào, thân thể tuyệt diệu mềm mại như hoa hồng khiến người ta muốn bảo vệ.
Xích Ý vẫn đang tìm kiếm hình ảnh cô gái này trong đầu, anh ta dám chắc mình nhất định đã gặp cô ta ở đâu rồi.
“Anh Ninh, em biết là anh không nhớ em, nhưng mà em chưa từng quên anh.” Lan Khê Nguyệt cười nhìn Ninh Khanh Nam, ánh mắt rất nồng cháy.
Mà Ninh Khanh Nam nhìn thoáng qua Xích Ý bên cạnh, rất ngại ngùng hơi lùi về sau, ái ngại nói: “Cô nương, tôi thật sự không quen cô, nếu thật sự là người quen cũ, cũng xin cô cho tôi chút thời gian để nhớ lại.”
“Được, em cho anh thời gian, nhưng mà hy vọng anh có thể nhanh lên.”
Lúc Lan Khê Nguyệt xoay người rời đi nhìn thoáng qua Xích Ý, ánh mắt cô ta chứa sự cao ngạo quen thuộc khiến Xích Ý lại càng cảm giác quen thuộc hơn.
“Sư huynh, huynh thật sự không quen cô gái đó sao? Đệ cảm thấy rất quen đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play