Vẻ mặt Bảo Bảo bỗng xụ lại, gương mặt tươi cười nhíu chặt lại: “Không được, cháu nhất định phải đi.”
Ban nãy sau khi nói chuyện điện thoại với Chúc Hạ Dương, tuy rằng rất tức giận về chuyện của Chúc Hạ Dương và Dạ Minh nhưng mà cũng chỉ hơi khó chấp nhận.
Nhưng mà vừa nãy cậu bé bỗng cảm thấy tim đập nhanh.
Linh cảm của cậu bẩm sinh đã nhạy cảm hơn người khác, hẳn là nhất định đã xảy ra chuyện gì đó.
Nên cậu mới cảm thất tim đập nhanh hơn.
Bảo Bảo biết cảm giác này, giống như cảm giác lần trước Chúc Hạ Dương gặp nguy hiểm khi đến Linh Sơn.
Vậy nên cậu mới vội vàng tìm ông Trương, mong rằng ông có thể đưa mình đi tìm mẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT