Chúc Hạ Dương hoảng hốt vung tay phải lên, Trường Sinh trước mắt bỗng bị đánh ra thật xa.
Cô ngồi bật dậy, chỉ cảm giác mình đang nằm trong một căn phòng xa lạ.
Nói là xa lạ nhưng không hiểu sao lại có một cảm giác quen thuộc.
Trong căn phòng theo phong cách cổ có một sự ưu nhã đơn giản, có vẻ còn có một mùi thơm thoang thoảng.
Là mùi thơm mà cô chưa từng ngửi thấy.
Bắc Minh Nghiễn ngồi bên giường đưa tay kéo Trường Sinh lại, Trường Sinh bỗng từ dưới đất bay lên, lại bay tới trước mặt Chúc Hạ Dương: “Tiểu chủ tử, cô ra tay thật tàn nhẫn, hơi đau đó.”
“Ai bảo mi lại gần như vậy, nhìn cứ như quái vật.” Chúc Hạ Dương lẩm bẩm, cô cúi đầu, có vẻ không dám nhìn vào mắt Bắc Minh Nghiễn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT