Thiên Hồi vừa vội vàng vừa phấn khích, như một con thú nhỏ ngây ngô lần đầu săn mồi thành công, vùi đầu "xé cắn" một cách hung dữ.
Tuy nhiên, xương cốt con người cứng ngắc, còn khó gặm hơn cả trán của ớt chuông, hành động của cậu không hề có chút sát thương nào.
Sau đó, cằm và má của Thiên Hồi bị giữ chặt, không cử động được nữa.
Nam Đình Cận đỡ cậu ngồi dậy ngay ngắn, mày anh nhíu chặt, kiểm tra nhiệt độ cơ thể và hơi thở của cậu.
Thiên Hồi trông vẫn còn mơ mơ màng màng, cũng không nói gì, dường như không nhận ra Nam Đình Cận nữa, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào người anh.
Nói chính xác hơn, là yết hầu của Nam Đình Cận, trên đó còn hằn vài dấu răng mờ nhạt.
Hoa hướng dương tiến lại gần, đậu Hà Lan bự nhặt lọ thuốc rỗng trên đất lên, cây hoa ăn thịt và cà rốt kêu "u u" vài tiếng, các loài thực vật khác cũng giúp giải thích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT