Nhạc Quy lỡ nhìn đến ngẩn người, đến khi nhận ra có điều không ổn, Đế Giang đã dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn nàng chằm chằm hồi lâu.
Nàng im lặng ba giây, mặt không đổi sắc, thản nhiên chỉ vào một vết sẹo mờ trên cơ bụng hắn: "Tôn thượng, người xem, vết sẹo này hơi ửng đỏ, có phải cần bôi thuốc không?"
"Vừa rồi nàng đang nhìn sẹo sao?" Giọng Đế Giang thấp xuống, mang theo vài phần nguy hiểm.
Nhạc Quy nghiêm túc gật đầu: "Dĩ nhiên, nếu không thì ta còn có thể nhìn cái gì?"
Chẳng đợi Đế Giang lên tiếng, Nhạc Quy đã nhanh chóng nhặt y phục dưới đất lên, nghiêm túc kiễng chân giúp hắn khoác vào: "Tôn thượng, không phải ta nói người đâu nhưng dù gì người cũng là một thiếu niên tuấn mỹ phong lưu, sao có thể cứ thế mà cởi áo trước mặt người khác được chứ? Hôm nay may mà là ta, ta chỉ quan tâm đến sức khỏe của người, hoàn toàn không có ý đồ gì với thân thể này. Nếu đổi lại là kẻ khác, chẳng phải sẽ nhân lúc người bị thương mà làm càn rồi sao?"
"Kẻ dám có ý đồ với bản tôn còn chưa ra đời." Đế Giang thản nhiên đáp, nhưng nghĩ lại thấy câu này có gì đó không đúng, hắn liền chậm rãi bổ sung: "Ngoại trừ nàng."
Kẻ có tâm tư bất chính, Nhạc Quy: "..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT