Trong điện nhất thời yên lặng. Toàn bộ khóe mắt của Nhạc Quy đều bị chiếc khay bánh bao trên bàn chiếm lấy. Đang lúc nàng suy nghĩ làm cách nào để xử lý chuyện này một cách tự nhiên, bỗng dưng trong tầm mắt nàng xuất hiện một mảng đỏ tươi.
Sắc mặt Nhạc Quy chợt căng thẳng, nàng vội vàng bước nhanh tới trước mặt Đế Giang, lo lắng hỏi:
"Tôn thượng, người bị thương sao? Ở đâu? Nặng lắm không?"
Đế Giang nhìn nàng gấp gáp đến mức muốn chạm vào hắn nhưng lại không dám, khóe môi khẽ nhếch lên đầy thích thú: "Không bị thương."
"… Lần nào bị thương người cũng nói thế!" Nhạc Quy lộ vẻ ta tuyệt đối không tin đâu, nàng giận dữ túm lấy vạt áo hắn đã vấy máu, chất vấn: "Không bị thương à? Vậy thứ này là gì? Chẳng lẽ là màu đỏ ư?!"
"Là máu của kẻ khác." Lúc này Đế Giang mới thuận tiện liếc xuống, cuối cùng cũng nhận ra chẳng trách hắn cứ ngửi thấy mùi máu tanh.
Hắn khẽ động ngón tay, niệm một chú thuật thanh tẩy nhưng còn chưa xong, Nhạc Quy đã cau mày lại: "Ý người là gì? Lại có kẻ đến tập kích à? Hay là nội gián của gia tộc nào đó lại bị lộ? Tôn thượng, không phải ta chỉ trích người nhưng nếu đã quyết định sống tiếp rồi thì có thể bớt tự tìm đường chết được không? Vâng, cố tình biến cung Vô Ưu thành một cái rổ thủng lỗ chỗ khiến ai muốn vào thì vào, đúng là có thể giúp cuộc sống thêm phần thú vị nhưng người có từng nghĩ đến tương lai của vương hậu của người chưa? Ta chỉ là một phàm nhân yếu ớt và vô tri, rất dễ chết đó!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT