Cảm giác mê muội mê muội truyền đến, Nhạc Quy kêu lên một tiếng đau đớn, lúc xoay người động tác quá lớn, vòng tay trên cổ tay đập vào Vô Lượng Độ, phát ra một tiếng vang thanh thúy, nàng nhíu nhíu mày, bất đắc dĩ mở mắt.
Đã là đêm khuya, trong tẩm điện tối đen như mực chỉ có ánh trăng mông lung chiếu sáng... Tẩm điện? Nhạc Quy dừng một chút, ngồi bật dậy, một giây sau lại bởi vì choáng váng mà nàng ngã xuống gối đầu một lần nữa, khó chịu phát ra một tiếng nức nở.
Ý thức quay lại, ký ức trước khi say ngã lần lượt hiện lên, trong đó không hạn chế việc nàng chạy như điên trên đồng cỏ với Quất Tử, lôi kéo đầu hoa với A Hoa cùng với cố tình gây chuyện nói Vô Lượng Độ của Đế Giang là giả... Hình như nàng còn nôn ở trên bàn của Ly Quân khiến cho gương mặt Ly Quân đều xanh mét.
Vừa nghĩ tới mình làm nhiều chuyện ngu ngốc như vậy, Nhạc Quy không đành lòng nhìn mà che mắt, sau khi lăn lộn vài cái đột nhiên sờ được một thứ cứng rắn.
Trong bóng tối, nàng lục lọi cầm lên, dựa vào ánh trăng mờ mờ miễn cưỡng thấy rõ, đây là Vô Lượng Độ mà Đế Giang cho nàng.
[Ồ, Vô Lượng Độ, ngoài miệng ta nói là giả nhưng thân thể lại rất thành thật, say đến mức thần trí mơ hồ mà lại còn cầm về tận đây.]
Nhạc Quy nghiêm mặt, lật qua lật lại Vô Lượng Độ để nghiên cứu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play