Lý Hành Kiều đã nói đến mức này rồi, nàng còn từ chối nữa thì có vẻ hơi quá. Chỉ là Nhạc Quy thật sự không biết muốn cái gì, suy nghĩ nửa ngày bất đắc dĩ nói: "Nên tặng lễ vật gì, chẳng lẽ không phải nên đến lượt người tặng lễ như ngươi nghĩ sao?"
"Đúng vậy!" Lý Hành Kiều giật mình, dáng vẻ lỗ mãng không khác gì lúc trước.
Hai người cứ thế nói chuyện phiếm đến giờ Tý, Lý Hành Kiều mới cáo từ, lúc đi còn nhiều lần cam đoan tuyệt đối sẽ tặng một lễ vật nàng thích. Nhạc Quy bật cười, đành phải phối hợp gật đầu.
Sau khi Lý Hành Kiều đi, trong tẩm điện chỉ còn lại một mình nàng, nàng ngồi một mình trước bàn rất lâu, cuối cùng mở cửa phòng đi ra ngoài.
Bóng đêm yên tĩnh, một vầng trăng treo lơ lửng giữa không trung, tản ra ánh sáng nhẹ nhàng. Nhạc Quy một thân một mình chậm rãi đi dưới ánh trăng, sau khi đi được một đoạn đường mới xoay người nhìn về phía nóc tẩm điện.
Đế Giang mặc một bộ áo đỏ ngồi dựa vào phía trên, đang lẳng lặng nhìn chằm chằm vào nàng.
Nhạc Quy cười một tiếng, vẫy tay với hắn: "Tôn thượng, ta cũng muốn lên trên… A!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT