“Chậc, thôi bỏ đi.” Hoa Hồng Gai bĩu môi: “Đều là vì công việc cả thôi.”
“Cảm ơn đã thông cảm.” Ngỗi Tân bình tĩnh gật đầu.
Một lát sau, cơm sườn heo chiên của Ngỗi Tân được bưng lên, cô nhai nuốt một cách máy móc, bởi vì trong lòng đè nén quá nhiều chuyện, đến nỗi ăn cơm cũng không nếm ra mùi vị gì.
Mặt Nạ Bạc cẩn thận liếc nhìn Ngỗi Tân một cái, sau đó lại nhìn một cái nữa.
“Sườn heo chiên có ngon không?” Cậu ta hỏi.
“Ngon.” Ngỗi Tân nói.
“Từ biểu cảm của cô tôi không thể nhìn ra nó ngon chỗ nào.” Mặt Nạ Bạc lẩm bẩm: “Mỗi lần cô ăn cơm đều như vậy, chẳng thưởng thức đồ ăn gì cả."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play