Trước khi lên đường, Giang Duy dọn dẹp sơ qua đường hầm, sau đó bịt kín lối vào thật chặt, tin rằng không gian bên trong sẽ không bị ai phát hiện. 
Xong xuôi, cậu mới mở xe tuyết và bắt đầu hành trình.Nhờ có không gian và dị năng của Giang Duy, cậu cùng Hùng Trì Viễn – một người một thú – lên đường với hành lý gọn nhẹ.
Dù cơn bão đã ngừng, tuyết vẫn rơi không ngớt. Bên ngoài là một màu trắng xóa. Mặc dù đang giữa trưa, nhiệt độ vẫn không tăng lên bao nhiêu. 
Giang Duy vừa lái xe, vừa trò chuyện bâng quơ với con gấu trúc đang cuộn tròn trên ghế phụ.Để tiện cho Hùng Trì Viễn, Giang Duy đã hỏi qua về tình trạng dị năng của anh. 
Khi biết việc khắc chữ trên tấm gỗ hầu như không tiêu tốn chút dị năng nào, Giang Duy cố ý gắn một tấm bảng nhỏ vừa phải lên phía trên vô-lăng để dễ dàng giao tiếp.
Lợi ích duy nhất mà trận bão tuyết mang lại là làm phẳng các thung lũng và vùng trũng. Xe tuyết chạy qua không quá khó khăn. 
Tuy nhiên, dù là thành phố hay nông thôn, tất cả đều bị những trận tuyết liên tục kể từ khi băng hà tận thế bùng nổ phủ lên một lớp dày đặc. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play