Giang Duy nhặt lá trúc ra khỏi trà, nhưng không dám dùng hết một lần. Cậu cũng không thể dùng dị năng của mình để phóng to số lá ít ỏi đó. Những chiếc lá trúc hiếm hoi được Giang Duy cẩn thận cắt nhỏ, trộn vào cơm cùng với một ít rau củ và thịt băm, sau đó cho vào nồi hấp để chưng lên.
Đối với con gấu trúc trước mặt, việc chỉ ăn trúc mà không ăn thứ khác là điều không thể. Tuy thức ăn thông thường sẽ tiêu hao dị năng của Hùng Trì Viễn, nhưng nó cũng giúp duy trì sức sống. Cân nhắc cả hai, thức ăn thường vẫn là cần thiết.
Giang Duy vừa thêm than gầy vào lò vừa nói: “Hùng Trì Viễn, thử dùng thú hạch xem. Thú hạch chứa năng lượng có thể phục hồi dị năng, chắc chắn sẽ bù lại được phần năng lượng mà thức ăn thông thường tiêu hao.”
Giang Duy mở bàn tay ra, vài viên thú hạch nhỏ trong suốt hiện lên trong lòng bàn tay. Thú hạch là nguồn sức mạnh của dị thú, một loại tinh thể tồn tại trong cơ thể chúng, và những người thú hóa cũng có thứ này trong người.
Ban đầu, dị thú chưa tiến hóa ra dị năng đặc biệt, nên thú hạch có màu trong suốt pha chút trắng đục. Khi cấp bậc dị thú tăng lên, chúng sẽ phát triển các thuộc tính khác nhau. 
Thú hạch của các thuộc tính khác nhau sẽ có màu sắc riêng, và người thú hóa có cùng thuộc tính sử dụng thú hạch cùng loại sẽ tăng cường dị năng tốt hơn.
“Lạc quan mà nghĩ, nếu dị năng của anh tăng đủ mạnh, biết đâu anh không cần ăn trúc vẫn có thể biến lại thành người.” Giang Duy nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play