Cho dù căn cứ có phát cháo mỗi ngày, nhưng trong trại tị nạn hỗn tạp, không thể đảm bảo không có người cướp thức ăn, một người đàn ông trung niên không có bao nhiêu giá trị võ lực thì làm sao có thể bảo vệ được vợ con mình.
Lão Vương ăn hết một nồi cơm mới dừng lại, không có thức ăn cũng có thể ăn ngấu nghiến, dường như nhận ra mình ăn uống hơi khó coi, nên mới lịch sự hơn một chút.
Sở Thanh kiên nhẫn đợi đối phương ăn no bụng mới bắt đầu nói chuyện lộ trình, theo lời lão Vương nói, quả thực có một con đường nhỏ đi thẳng từ cao tốc đến vùng ngoại ô đó, bình thường chỉ có người trong trấn đi chợ bằng đường này, không nhiều người qua lại, cho nên tang thi cũng sẽ ít hơn rất nhiều.
Nhưng con đường này cây cối rậm rạp, cũng đồng nghĩa với khả năng xuất hiện thực vật biến dị rất lớn, Sở Thanh và những người khác bàn bạc một hồi, vẫn quyết định đi đường này.
Thực vật biến dị riêng lẻ thì dễ xử lý, nhưng đám tang thi thì khó hơn nhiều, dù sao bọn họ cũng không phải là người máy, thể lực sẽ có lúc cạn kiệt.
Nhiệm vụ này có tính khiêu chiến và mức độ nguy hiểm cao, Sở Thanh cũng muốn rèn luyện tính đoàn kết của đội ngũ, còn cả năng lực tác chiến theo nhóm, họ là một tập thể, nên phát huy khả năng của mỗi người, chứ không phải lúc nào cũng cần cô ra mặt, Đàm Tri và những người khác cũng không yếu, chỉ là đứng sau cô nên bị che mất hào quang, sau này cô sẽ ra mặt ít đi, không thể để họ dựa dẫm vào mình quá, từ đó mất đi năng lực tự chống đỡ.
Nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau xuất phát, căn cứ còn đặc biệt chuẩn bị cho họ một chiếc xe quân sự việt dã đã được cải tiến, khả năng chống chọi được tăng cường rất nhiều, bởi vì chỗ ngồi bên trong đã được cải tiến, cho nên sáu người ngồi cũng vừa vặn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT