Cô cũng giỏi về ra chiêu, nhưng đánh nhau lại bị hạn chế, đến khi cánh tay bị chém một nhát, cô không còn quan tâm đến những thứ khác nữa, chống tay vào bàn, nghiêng người đá một phát, đối phương không nghĩ đến việc phòng thủ, nhất cử nhất động chỉ lo bảo vệ chậu hoa phía sau, bị cô đá trúng.
Sở Thanh không biết anh coi chậu hoa đó là cái gì, nếu thực sự liều mạng thì cô nhất định có thể thắng, nhưng bây giờ cô cứ bị trói tay trói chân như thế này thì sớm muộn gì cũng sẽ thua.
Tình huống đặc biệt thì phải xử lý đặc biệt.
Khi người đàn ông tung một cú đấm về phía cô, cô không né tránh, mà đánh một chưởng vào bụng đối phương, trong nháy mắt, cả hai đều lùi lại vài bước.
Sở Thanh chỉ dùng năm phần nội lực, quả nhiên Lục Dục ngã xuống dưới chân tường, còn cô vì trúng một cú đấm mà ngực đau dữ dội, không nhịn được ho ra một ngụm máu, nhưng vẫn nhanh chóng đập vỡ chậu hoa đó.
Người đàn ông ngẩn người một lúc, khóe miệng còn dính chút máu, chỉ thấy anh từ từ ngẩng đầu lên, nhìn lướt qua đống đất vụn trên sàn và sắc mặt của Sở Thanh không được ổn lắm, có vẻ như đã hiểu ra điều gì đó.
"Đội trưởng Lục coi chậu hoa đó là ba mẹ mình sao?" Sở Thanh bất mãn liếc anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT