Thiệu Yến vẫn chưa tỉnh, Lâm Chi Chi và Đàm Tri định qua xem thử, Hạ Lập Minh trước đó bị thương lúc này cũng cần nghỉ ngơi, Phương Tử Dị thì rảnh rỗi không có việc gì làm nên ngồi tán gẫu với cô.
"Bầy gián chỉ chớp mắt đã gặm người ta chỉ còn lại xương, may mà tôi nhanh trí nhảy xuống từ tầng hai, hơn nữa tôi còn cứu được chú Hạ, nếu không thì những con gián kia chắc chắn sẽ xử lý cả hai rồi."
Nghe hắn ta thao thao bất tuyệt, đầu Sở Thanh bắt đầu đau nhức: "Anh không buồn ngủ sao?"
Tất cả mọi người ít nhiều đều bị thương, chỉ có Phương Tử Dị là không sao cả, lúc này đương nhiên là tinh thần tốt hơn những người khác.
"Tôi vừa uống một lon bò húc..." Nói đến đây hắn ta đột nhiên dừng lại, như thể nhìn thấy gì đó, lập tức đứng dậy định rời đi: "Tôi đi xem Thiệu Yến tỉnh chưa."
Đợi hắn ta đi rồi, Sở Thanh đương nhiên cũng nhìn thấy Lục Dục đang đi về phía mình, trước đó người kia đã tiêu hao rất nhiều dị năng, nhưng trông lại rất tỉnh táo.
"Căn cứ có việc, ngày mai về quốc lộ tôi phải quay về." Người đàn ông bình tĩnh nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT