Lúc bản chất xấu xa của con người bộc lộ rõ ràng, vậy thì lấy bạo lực chế ngự bạo lực, mặc dù rất lãng phí nhân lực, nhưng cô trở thành Chủ tịch của Liên minh dị năng là để thay đổi trại tị nạn, cứu một người chỉ là chữa ngọn không chữa gốc, phải cải thiện được môi trường lớn thì mới có thể khiến nhiều người có lại cuộc sống bình thường.
Thiệu Yến hoàn toàn ngây người, suy nghĩ của Sở Thanh là điều cô ta chưa từng nghĩ đến, bởi vì căn cứ Hoài Bắc cũng có tình trạng này, trại tị nạn hỗn tạp, chỉnh đốn một thời gian nhưng sau đó vẫn xuất hiện tình trạng hỗn loạn, kẻ yếu bị bắt nạt, nhưng bọn họ chỉ là một đám người bình thường, căn cứ sẽ không tốn quá nhiều công sức cho việc này.
Cô ta luôn cảm thấy Sở Thanh là người không thích xen vào chuyện của người khác, càng không thích gây rắc rối, chưa từng nghĩ cô sẽ làm chuyện tốn sức mà không được đền đáp như vậy.
"Tôi không chỉ muốn làm như vậy, mà còn muốn duy trì sự cân bằng và an toàn của thế giới này, tương lai của loài người vẫn chưa nhìn thấy ánh sáng, mọi người đều đứng ngoài cuộc, vậy thì một ngày nào đó thế giới này sẽ sụp đổ, nhất định phải có người đứng ra bảo vệ thế giới đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc."
Những lời này ngay cả bản thân Sở Thanh nghe cũng thấy giả tạo, nhưng nhiệm vụ của cô là như vậy, cũng không nói sai.
Cho nên cô nhất định phải nâng cao giá trị quan điểm sống của nữ chính, không thể để tầm nhìn của đối phương bị giới hạn ở trước mắt, nên mở rộng tương lai, lợi dụng hào quang nữ chính của cô ta để làm nhiều chuyện hơn.
Thiệu Yến thực sự xúc động rất lâu, nếu là người khác nói những lời này với cô ta, có lẽ cô ta sẽ cảm thấy là nói đùa, nhưng người này lại là Sở Thanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT