"Ừm, anh nói không phải anh, vậy là ai sai anh làm như vậy?" Sở Thanh nhìn chằm chằm hắn.
Có lẽ ánh mắt của cô quá mức áp bức, tên đầu trọc lập tức toát mồ hôi lạnh, lắp bắp mãi mà không nói nên lời.
"Nếu đã không nói ra được kẻ chủ mưu, vậy thì chứng tỏ mọi chuyện đều là chủ ý của anh." Sở Thanh cúi đầu mỉm cười: "Anh biết nguyên tắc của tôi chứ?"
Tên đầu trọc sợ đến mức ngồi phịch xuống đất, lúc này còn quan tâm được gì nữa, chỉ sợ mình bị gãy tay gãy chân, vội vàng lau mồ hôi trên mặt, phẫn nộ nói: "Là đội Bạch Vân! Bọn họ đưa cho tôi mấy thùng mì ăn liền, bảo tôi dẫn người đến chặn các người lại, nếu không thì dù cho tôi có mười lá gan cũng không dám làm như vậy!"
Cái tên này có vẻ hơi quen, Sở Thanh đột nhiên nhớ ra, lần hành động thanh trừng trước, đội này không tham gia, thậm chí còn không đưa ra lý do, xem ra là đã quyết tâm không phục sự quản lý của cô.
"Tại sao họ không cho người của căn cứ họ đóng quân ở đó?" Cô liếc mắt nhìn.
Tên đầu trọc như người câm, lắp bắp không rõ ràng, mãi mà không nói được một câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT