Ăn cơm xong, Sở Thanh lại đi một vòng quanh tòa nhà văn phòng, cơ bản không có chuyện gì lớn xảy ra, bây giờ trong căn cứ đã không còn ai dám gây chuyện, trại tị nạn lúc đầu tuy không ổn định, nhưng sau một thời gian chỉnh đốn cũng đã trở lại bình thường, ít nhất mỗi người mỗi bữa đều được ăn một bát cháo.
Kiểm tra một lượt, Sở Thanh cảm thấy rất hài lòng, cho dù hoàn thành nhiệm vụ rồi rời đi, thì ít nhất mọi chuyện vẫn đang tiến triển theo chiều hướng tốt.
Nhân viên căn cứ bảo cô ngày mai đến họp, Sở Thanh đồng ý rất nhanh, cô tận mắt nhìn thấy nhân viên đó thở phào nhẹ nhõm, có lẽ căn cứ cho rằng cô sẽ không đến, dù sao thì chuyện của Hoắc Cứu, người thường có thể không biết, nhưng họ lại chịu nhiều đau khổ nhất từ tên kia.
Điều buồn cười nhất trên thế giới này là một giây trước còn đang đấu súng, một giây sau kẻ thù đã trở thành đồng đội của mình, nhưng điều khiến người ta tức giận hơn hẳn là căn cứ Hoài Bắc, có thể tưởng tượng mối quan hệ của hai bên sẽ càng trở nên tồi tệ hơn.
Với suy nghĩ giải quyết nhanh gọn, đến nửa đêm, cô đã đích thân đến khu viện nghiên cứu, cho dù tất cả mọi người đều biết cô là người giết Hoắc Cứu thì có sao.
Căn cứ Hoài Nam sẽ không vì một người chết mà trở mặt với mình, trên danh nghĩa cô cũng đang trừ hại cho dân.
"Chủ tịch Sở... Chủ tịch Sở... Cô có hẹn trước không?" Người lính ở cửa lắp bắp ngăn cản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT