Trong quá khứ, Trần Lạc chỉ từng triệu hồi ra bản thân đã từng tồn tại trong quá khứ. Còn về việc triệu hồi ra bản thân trong tương lai, Trần Lạc hoàn toàn không nắm chắc. Nhưng lần này hắn cũng chỉ có thể liều một phen mà thôi. Ánh mắt của Trần Lạc lạnh xuống, ánh mắt hắn tràn đầy vẻ kiên định, ta nhất định có thể làm được. Ta không thể chết, ta thật sự không thể chết. Nếu ta chết đi rồi, Mễ Lạp, Mễ Phạn, Mễ Linh, chị gái, bọn họ biết phải làm thế nào? Ta mà chết đi, đám chó con sẽ mất đi bố nuôi, Pháp Vương mất đi 1 người anh em. Ta mà chết đi, liệu Lôi Tát Đức, Adolf sẽ bỏ qua cho người thân bạn bè của hắn hay sao? Hình như có là vận mệnh cũng có cách gì đó để nhắm vào thì phải.
Vì những tình cảm chân thành của bạn bè của ta, tình anh em như thủ túc, ta không thể chết được, có cho ta thêm tiền thì cũng không thể được. Mễ Phạn, hãy phù hộ cho ta với. Trụ sáng thông tiên sáng lên, nó mang theo những điểm năng lượng tấm tấm màu bạc. Bài trừ hắc ám. Ở đầu cuối cùng của thông đạo không gian, có 1 hình bóng xuất hiện. Bóng người đó mặc quần jean, áo phông trắng, trông bộ dạng cực kì tao nhã. Trần Lạc trợn to mắt, đây chính là tương lai của ta ư? Vạn lần đừng là ta trong quá khứ nha. Nhìn dáng vẻ trông cũng không có vẻ gì là trâu bò lắm nha. Sau khi nhìn thấy bóng dáng đó xuất hiện, dường như pháp tắc hắc ám cảm nhận được sự khủng bố từ đó, 1 tin nhắn xuất hiện ở trong đầu Trần Lạc.
“Từ sau không được tái phạm nữa.”
Cuối cùng pháp tắc hắc ám bản nguyên cũng không lặp đi lặp lại câu nói kia nữa. Con mẹ nó chứ, không phải ngươi rất ngông cuồng hay sao? Ta còn tưởng là ngươi thật sự không hiểu gì về nhân tình thế thái nữa chứ. Trần Lạc cười, pháp tắc hắc ám sợ rồi, nó sợ rồi. Gì mà hắc ám đại diện cho hàn lạnh, âm hiểm, khát máu chứ, trừ chị gái ta ra. Sau khi lần triệu hồi này kết thúc, thì ta có muốn cũng chẳng triệu hồi thêm được nữa. Trần Lạc cảm nhận được sau khi hắn sử dụng triệu hồi thời không, lần này không chỉ tiêu hao hết năng lượng thời không của hắn, mà hắn còn cảm nhận được phần tinh thể dung hợp giữa tinh thể thời gian và không gian đã nứt vỡ rồi.
Lượng tiêu hao này vượt quá cực hạn mà Trần Lạc có thể chịu đựng. Nếu bây giờ không đánh chết hắc ấm bản nguyên, đợi tới khi triệu hồi kết thúc, hắc ám bản nguyên sẽ đánh chết Trần Lạc. Đó chỉ là chuyện mà chỉ cần 1 suy nghĩ là đã có thể làm được rồi. Hư ảnh màu trắng bạc hình như cũng hiểu được hoàn cảnh mà Trần Lạc đang gặp phải. Hư ảnh đó ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời đen thui, nhẹ nhàng búng tay 1 cái. Tựa như có 1 luồng ánh sáng được bắn ra từ cái búng tay này vậy. Luồng ánh sáng đó không ngừng phóng đại ra, trực tiếp xé rách màn đêm đen. Giống như khai thiên lập địa vậy. Ánh sáng chiếu rọi xuống mặt đất, hắc ám bị chia làm 2 phần. Ánh sáng đó không ngừng phóng đại, khiến cho hắc ám phải không ngừng rút lui về phía sau. Tới tận khi không còn chút bóng tối nào nữa cả. Hắc ám bản nguyên chết rồi ư?
Trần Lạc mở to mắt ra, ta của tương lai trâu bò tới mức đó cơ à? Chỉ búng tay 1 cái thôi mà đã hủy diệt được pháp tắc hắc ám bản nguyên rồi á? Hơn nữa hắn ta còn dùng 1 loại công kích mà Trần Lạc không thể nào hiểu nổi. Hư ảnh màu bạc hình như đã tiêu hao hết tất cả năng lượng của bản thân, bóng dáng đó dần dần biến mất khỏi tầm mắt của Trần Lạc. Thông đạo thời không cũng biến mất không còn bóng dáng nữa. Dị năng thời không tiêu hao cạn kiệt, Trần Lạc cũng đi ra khỏi dị thời không, nhưng mà tinh thể không gian và thời gian bị phong ấn lại của hắn trước đó cũng khôi phục lại như bình thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play