“Nếu như Pháp Vương thực sự là nuôi con cho người khác, ngươi nói xem, đáng thương biết bao.”
“Lát nữa ngươi đưa ta đến đó, nếu không, để một mình ta đi, ta sợ nếu thật không phải của Pháp Vương, Pháp Vương sẽ cắn ta.”
Trần Lạc cả người khó hiểu, không phải chứ, ngươi không tin tưởng Pháp Vương chút nào sao?
Ngộ nhỡ thật sự không phải là của Pháp Vương, không biết Pháp Vương còn có thể chịu được sự đả kích này hay không.
Trần Lạc hung hăng nhào nặn Mễ Phạn:
“Ngươi từ khi nào lại nhiều chuyện như vậy, cũng chỉ mình ngươi lắm lời, cứ luôn quan tâm đến con của Pháp Vương.”
Mễ Phạn chu miệng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT