Khóc một lúc lâu, Ngưng Sương cũng đã khóc không ra những viên trân châu khôi phục dị năng được nữa.
Khóe mắt Ngưng Sương vẫn còn đọng lại nước mắt, cô vừa cười vừa khóc.
Bộ dạng trông giống như bị ngốc.
Ngưng Sương nghẹn ngào nói:
“Không được, ta cũng muốn cào lại, Trần Lạc, ngươi đưa chân ra đây để ta cào.”
Trần Lạc ngượng ngùng nói:
“Ta khóc không ra trân châu, ngươi cào ta làm gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play