Hiện tại tạm thời tinh thể của hắn vỡ nát mất rồi, hắn cũng không có cách nào gia tốc thời gian cho Mễ Lạp được nữa, đúng lúc hắn có thể cho Mễ Lạp ngồi vào trong vùng không gian này. Mặc dù vùng không gian này không lớn lắm, nhưng mà cũng không quá chật chội. Khu vực này cũng vẫn có khuyết điểm, đó chính là người ở trong đó sẽ cảm thấy tương đối vô vị. Trần Lạc bỗng nhiên nghĩ ra một ý tưởng, nếu như ta để một chân ở bên trong khu vực đó, một chân ở bên ngoài thì tốc độ của dòng chảy thời gian sẽ như thế nào? Có khi nào 2 dòng thời gian khác nhau chảy qua cơ thể thì sẽ tèo luôn không? Hắn gọi Mễ Phạn tới hỏi, Mễ Phạn nói:
“Không có nguy hiểm gì đâu.”
Thực sự là chẳng có nguy hiểm gì cả, nhưng dưới sự nghiệm chứng của Trần Lạc, kể cả cả người ngươi có ở trong khu vực đó nhưng có 1 cánh tay thò ra ngoài thì tốc độ chảy của thời gian vẫn sẽ bình thường như tốc độ bên ngoài. Trần Lạc cử ở đó bên cạnh Mễ Lạp, hắn sợ Mễ Lạp sẽ buồn chán, thế nên hắn định để 1 nửa thời gian trong đó cho Mễ Lạp, còn một nửa thì cho chị Hải Cơ. Nhưng Mễ Phạn lại nói:
“Không được, tốt nhất là để cho Mễ Lạp tăng lên cấp hoàng trước Hải Cơ.”
Mặc dù Hải Cơ không có tinh thể, nhưng mà trước đó Hải Cơ đã có hai miếng thịt lấy từ đại lục Chuột túi, hai miếng thịt đó có thể cung cấp cho Hải Cơ nguồn sức mạnh rất lớn. Khi gần đủ năng lượng để tăng lên cấp hoàng thì Trần lạc sẽ bổ sung thêm giúp Hải Cơ có đủ sau. Nhưng Mễ Phạn lại nói như vậy, chẳng nhẽ khi Hải Cơ đạt tới cấp hoàng thì sẽ càng trở nên nóng tính hơn hay sao? Thậm chí có thể tới mức không nhận ra người quen nữa ư?
Nếu như Hải Cơ tăng lên cấp hoàng mà lại quay qua giết chóc với mình, vậy thì đúng là một vở kịch bi thảm rồi. Thế nên, Mễ Phạn mới nói dể cho Mễ Lạp tăng lên cấp vương là mộ chuyện cực kì quan trọng ư? Sau khi quái vật giáng lâm, chắc chắn sẽ có rất nhiều người phải chết, nếu như Mễ Lạp tăng lên được tới cấp hoàng, lúc đó cô ấy mà dùng thuật phục hồi diện rộng thì chắc chắn cái giá mà cô ấy phải trả sẽ nhỏ đi rất nhiều. Khoảng 1 tháng sau, Mễ Lạp đã ở trong không gian này không ít thời gian, bản thân cô cũng là một người trầm tĩnh, thế nên cô ở trong đó đọc sách, lúc rảnh rỗi còn có thể ngắm Trần Lạc đôi chút, chỉ vậy thôi cô đã cảm thấy rất hài lòng rồi. Quả thứ 24, Mễ Lạp dè dặt nói:
“Ta cảm thấy ta đang ở điểm ranh giới rồi, có vẻ như ăn xong miếng này là ta sẽ có đột phá đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play