“Meo.”
Một tiếng mèo kêu bỗng truyền tới từ trong rừng làm người ta giật mình. Trần Lạc ngẩn người, hắn lập tức quay đầu nhìn về phía Mễ Phạn. Chỉ thấy Mễ Phạn đang ở bên bờ sông, thả cái đuôi xuống nước, hưng phấn thử câu cá. Khi nghe thấy tiếng kêu, Mễ Phạn cũng rất giật mình. Không phải là Mễ Phạn kêu, vậy thì là ai kêu? Đám chó con nhanh chóng kéo một hình bóng nhỏ màu trắng tới, vẻ mặt chúng nó rất hưng phấn. Trần Lạc cẩn thận nhìn xem, hắn cảm thấy không thể tin nổi. Cái “thứ” mà đám chó con đem về là một “thứ” cả người phủ lông màu trắng, cao hơn 1 mét, có hai cái lỗ tai không ngắn không dài trông rất đáng yêu.
Nó có cái đệm thịt màu hồng hồng, trên mặt có mấy sợi râu giống như mèo con, với cả cái đuôi đầy lông mềm mại. Chủ yếu là do nhìn nó rất giống con người. Điểm khác với Mễ Phạn của nó chính là chân và tay của nó đều là móng vuốt. Những đặc trưng mà nó có đều giống mèo, cộng thêm tiếng kêu của nó nữa, chẳng nhẽ đây là Miêu tinh nhân ư? Nó không đáng yêu được như Mễ Phạn, nhưng mà nó cũng rất cute. Đám chó con thả nó xuống chân Trần Lạc, vẻ mặt của chúng rất kích động. Vẻ mặt của Miêu tinh nhân rất sợ hãi.
“Meo meo meo meo.”
Đúng rồi, điều kiện của tinh cầu này rất phù hợp với điều khiện mà sinh vật có thể sống, thế nên chuyện có sinh vật sống ở đây cũng chẳng có gì lạ cả. Mễ Phạn kinh ngạc chạy tới, nó thử hỏi thăm dò:
"Meo?”
Miêu tinh nhân ngẩn ra, nó giống như tìm được vị cứu tinh của đời mình vậy, liên tục kêu meo meo meo. Miêu tinh nhân lập tức trốn ra sau lưng Mễ Phạn, nó không ngừng run rẩy, Mễ Phạn quay đầu an ủi nó. Trần Lạc thấy vậy thì lập tức dạy dỗ chó con:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play