“Lần này về ở lâu một chút, thử tay nghề của mẹ đi. Con muốn ăn gì, mẹ nấu cho con!”
Nụ cười trên mặt Chu Văn thoáng cứng lại.
Đại Vĩ từ trên lầu bế con mình xuống, thấy cảnh đó liền bật cười: “Anh hai, sao mặt anh thế kia? Chẳng lẽ anh ghét bỏ mẹ à?”
Chu Văn lúng túng: “Không phải…”
Kiều Ngọc quay sang Đại Vĩ, trách móc:
“Khó lắm thằng bé mới về được một chuyến, con lại chọc ghẹo nó làm gì! Có phải vì thấy anh hai con hiền quá đúng không? Nếu con không chê tay nghề của mẹ, thì trưa nay ăn cùng với anh hai con luôn!”
Đại Vĩ cười không nổi nữa, định nói gì đó: “Mẹ…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT