“…” Đây mà là giấc mơ đứng đắn sao?
“Anh còn muốn biết rốt cuộc anh cả đã làm gì nữa.”
Vì chuyện này mà nhiều năm anh ấy không về nhà, cuối cùng trở thành tấm gương hiếu tử trong mắt mọi người.

Sáng hôm sau, sau khi tỉnh lại, Trương Chu cảm thấy tinh thần khá hơn hẳn. Anh ấy tiện thể kể lại giấc mơ đêm qua cho Kiều Ngọc nghe.
Kiều Ngọc trầm ngâm một lúc, rồi gật đầu:
“Người già khi còn sống không được ăn món hợp khẩu vị, nên suốt ngày đấu trí đấu sức với em chỉ vì cái hũ tương ớt đó. Giờ ông đã mất, chẳng lẽ lại không được nếm thứ mình thích?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play