“Con gái thì phải dịu dàng một chút, ra ngoài đừng làm mất mặt nhà họ Trương.”
Kiều Ngọc: ??? Chỉ có vậy thôi sao?
Quả nhiên, đầu óc ngu ngốc đến không chịu nổi, không xứng đáng để cô bỏ chút sức lực nào.
Kiều Ngọc cười nhạt, đáp trả một tràng: “Ôi, dịu dàng á? Tôi một đứa chưa học hết tiểu học, tất nhiên không lịch sự như đứa giả mạo mà ông bà cưng chiều cho học hết trung cấp được rồi!
Tôi đây, có cha mẹ ruột mà cũng như không, còn thua cả hai con chó hoang ngoài đường!
À, suýt nữa quên mất, thưa giáo sư Trương, tôi họ Kiều, cả đời này cũng không bao giờ đổi lại họ Trương đâu.
Tại sao ư? Vì là ‘con của cầm thú nuôi dạy’ nên kiếp này tôi không thể nào lịch sự, chỉ thích có thù phải trả thôi! Hai người đã thích trộm tráo thì tôi thà làm người nhà họ Kiều suốt đời để ghê tởm hai người cho đáng đời!
Tôi thà mang họ Kiều chứ không nhận tổ quy tông. Hai người làm gì mà ghê tởm đến mức tôi phải từ bỏ gốc gác nhà họ Trương nhỉ?
Chúng ta mới gặp lần đầu, là người xa lạ thôi, tôi cũng chẳng phải học trò của ông, đừng mang cái giọng giáo huấn ra đây. Tôi không hưởng nổi phước đó đâu.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play