Bảo Nhi đúng là không được thông minh lắm.
Kiều Diệu Tổ giữ lấy vai cô ta, nghiêm giọng: “Chị, chuyện này cứ để em làm kẻ xấu, chị chỉ cần ngồi hưởng thành quả thôi! Chị không cần lo ông nội biết, dù ông biết thì em cũng sẽ không tố cáo chị đâu.”
“Không được đâu, em sao có thể làm chuyện xấu được, bố mẹ ra tù rồi thì chị phải ăn nói sao với họ?”
“Vì chúng ta là chị em ruột mà. Vì tương lai của chị, em không ngại liều mình!”
“Không được đâu, không thể làm vậy…”
Là nói vậy, nhưng giọng của Trương Bảo Nhi đã yếu đi, rõ ràng là cô ta đã lung lay.
Trong lòng Kiều Diệu Tổ cười khẩy, nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ sẵn sàng hy sinh vì người thân: “Chị, chuyện này cứ để em lo, chị chỉ cần ngồi yên thôi! Có điều… thuê người giúp thì cần tiền.”
“Không được, chuyện này chị không thể đồng ý với em. Diệu Tổ, nghe chị, chúng ta không làm việc xấu.”
“Lẽ nào chị muốn về nông thôn, lấy chồng nông dân, cả đời không ngóc đầu lên nổi sao? Chị biết ở nông thôn phải sinh bao nhiêu con không? Ít nhất là ba đứa! Còn nếu chưa sinh con trai thì cứ phải sinh tiếp! Chị nỡ bỏ người yêu ở Bắc Kinh sao? Bỏ cuộc sống ở nhà họ Trương sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT