“Diệu Tổ, sau này em biết phải làm sao đây, Diệu Tổ!”
Trong lòng Kiều Diệu Tổ đảo mắt.
Làm sao là làm sao? Tôi còn đang chờ chị chu cấp đây.
Nếu chị mặc kệ tôi, sớm muộn gì tôi cũng khai ra chị thôi!
Trương Bảo Nhi khóc đến sưng cả mắt, để lại cho Kiều Diệu Tổ toàn bộ hai trăm đồng còn lại trong người, rồi trong bộ dạng tả tơi trở về nhà.
Phó Ngọc Tĩnh từ sáng đến giờ vẫn chưa nguôi giận vì chuyện Kiều Diệu Tổ bị bắt, quay sang lại không thấy Trương Bảo Nhi đâu, bà ta đoán ngay là cô ta đã đi tìm Kiều Diệu Tổ.
Khi Trương Bảo Nhi về đến nơi, Phó Ngọc Tĩnh vừa chuẩn bị nổi trận lôi đình, nhưng khi thấy dáng vẻ thảm hại của cô ta, làm bà ta ngạc nhiên đến nỗi cơn giận chuyển thành lo lắng.
“Bảo Nhi? Con đi đâu thế? Sao lại để mình ra nông nỗi này? Không phải… không phải con bị ai ức hiếp đấy chứ?”
Trương Bảo Nhi cũng bị lời nói của mẹ nuôi làm cho hoảng sợ, vội vàng lắc đầu: “Không, không đâu, mẹ đừng nghĩ lung tung.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play