Nhà đang thiếu thốn, có mua cũng phải mua lương thực giá cao, đâu phải sữa lúa mạch chỉ để ăn vặt.
Phó Ngọc Tĩnh nói tiếp: “Cả nhà đã quen ăn gạo trắng, nên lần này ra chợ đen em cũng mua…”
Trương Phúc ngắt lời: “Tôi ăn được gạo lứt!”
Phó Ngọc Tĩnh giật bắn mình.
Trương Phúc bật đèn bàn, lấy bút và giấy, đập lên bàn rồi nghiêm giọng: “Lại đây, ngồi xuống, ghi rõ từng khoản chi tiêu ra!”
“Anh Phúc, anh cũng biết là em nhớ trước quên sau mà…”
“Trong bảy ngày vừa qua xảy ra những chuyện gì mà em bảo quên? Viết ngay đi! Đừng hòng qua mặt anh, anh sẽ kiểm tra từng khoản đấy. Đặc biệt là tiền gạo, mỗi ngày ăn bao nhiêu, còn lại bao nhiêu, hết bao nhiêu tiền, anh đều nắm cả.”
Đàn ông thường không lo việc chi tiêu trong nhà, nhưng không có nghĩa là không rõ ràng.
Trước đây, lương cao, nên ông cứ nhắm một mắt mở một mắt với vợ tiêu xài không tiếc tay, còn bây giờ phải tính lại tất cả.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT