“Ông nội trấn giữ ở Bắc Kinh, ở đây có anh, em không cần lo.”
“Em lo gì chứ? Em sống đàng hoàng, ai dám ghen tỵ? Ai chơi xấu thì để xem ai mới là người phải khổ sở!”
“Khí thế lắm.”
Kiều Ngọc suy nghĩ, rồi chợt bảo:
“Không lâu nữa là đến kỳ nhập học. Em nhớ ra một chuyện…”
“Chuyện gì?”
“Anh từng nói muốn nhận nuôi thêm một đứa trẻ. Không phải em không ủng hộ tinh thần của anh, nhưng mà, nuôi con cũng phải có trách nhiệm rõ ràng. Anh dành thời gian và công sức, cuối cùng lại không có gì ràng buộc thì thiệt thòi quá. Nếu thực sự muốn, chi bằng chuyển hộ khẩu đứa trẻ về mình, có quan hệ nhận nuôi thì chúng ta sẽ là người nắm quyền chủ động. Sau này…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play