Khi Kiều Ngọc làm náo loạn ở đồn công an, gần như cả huyện đều biết chuyện, sau đó những việc cô làm cũng được truyền đến Ủy ban Cách mạng. Ngay cả chủ nhiệm Ủy ban cũng phải gật đầu tán thưởng, “Thật là một người phụ nữ có cá tính mạnh mẽ.”

Trưởng đồn công an và Chu Trạch An từng là bạn cùng lớp, sau này anh ta chuyển ngành về quê nhà.

Chu Trạch An lần này trở về quân đội cũng nhờ trưởng đồn giúp đỡ chăm sóc vợ con anh. Ban đầu, trưởng đồn cảm thấy tiếc cho người bạn cũ, rõ ràng là bạn học cũ của anh ta có đủ mọi tố chất từ năng lực, ngoại hình đến tiền đồ rộng mở, mọi thứ đều vượt trội. Nếu không phải vì một tai nạn…

Sao lại vướng vào một người đàn bà đanh đá “lắm lời” và đã trải qua 1 đời chồng như thế này?

Nhưng bây giờ nhìn lại, nữ đồng chí này cũng không phải hoàn toàn không có điểm tốt, ít nhất cô còn phân biệt được phải trái, không dễ dàng bị vài nghìn đồng cám dỗ.

Xét về gia thế… có lẽ là bạn anh ta đang trèo cao rồi.

Nghe báo cáo của hai cấp dưới, trưởng đồn công an suy nghĩ một chút rồi đáp: “Được, tôi sẽ tự mình gửi thư báo lại.”

Dĩ nhiên, trưởng đồn không phải liên lạc với cha mẹ ruột của Kiều Ngọc.

Sau khi nắm bắt được tính cách bên đó, anh ta nhờ người điều tra và phát hiện ra người thực sự có quyền quyết định trong gia đình họ Trương ở Bắc Kinh chính là ông nội Kiều Ngọc. Cha mẹ cô vẫn chưa dám nói sự thật về thân thế của Kiều Ngọc cho ông nội biết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play