Kiều Ngọc với tâm lý không sợ gì cả, cũng tham gia vào câu chuyện: “Chẳng phải vậy sao, các bà, các bác đều là những người quản lý tài chính trong nhà, vậy sao trong nhà nhiều thêm đồ hay thiếu đồ cũng không biết sao? Hoàng quả phụ tẩy rửa thanh danh của mình, muốn danh tiếng của mình tốt, còn muốn làm ra vẻ trong sạch mà tách bạch với Tôn Phượng Linh.”
“Người ta nói rằng gả cho chồng là mặc áo, ăn cơm, nhưng cháu thấy, còn phải xem mẹ chồng có phải là loại tốt không. Nếu gả cho con trai của Hoàng quả phụ thì... thôi đi, cuộc sống này đừng mong gì tốt đẹp.”
Kiều Ngọc quay đầu, tiếp tục nói: “Nhưng nếu làm con dâu của các bà, các bác ở đây thì có lẽ sẽ không thiếu phúc.”
Nhóm bác gái vốn thấy Kiều Ngọc còn trẻ, nghe chuyện tán gẫu chỉ là chuyện vui, không nghĩ gì nhiều.
Dù sao người trẻ tuổi nói chuyện cùng một đề tài với các bà, cũng có khác biệt không nhỏ.
Nhưng khi Kiều Ngọc mở miệng…… Liền biết có khác hay không.
Cô ngay từ đầu đã nâng các bà lên, mọi người liền dỡ xuống phòng bị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play