Trương Chu ban đầu không nhận ra điều gì bất thường, nhưng sau khi uống đến ngụm cháo thứ mười, anh ấy bất ngờ cắn phải một cục đá nhỏ.
Lúc này, anh ấy mới hiểu tại sao cả nhà hôm nay ăn uống chậm rãi, cẩn trọng hơn so với hôm qua.
Kiều Ngọc cũng nhả ra một viên đá, liếc nhìn Trương Chu, rồi bình thản nói:
“Thời buổi này, đến ăn ngũ cốc cũng phải cẩn thận. Trong lương thực thường trộn lẫn đá nhỏ, mấy cục đá này gom lại chắc được vài ký. Thật là mệt mỏi…”
Cô vừa oán trách vừa thầm biết rằng máy móc thời đó chưa đủ tinh vi để loại bỏ hết sạn. Việc thu hoạch chủ yếu vẫn nhờ sức người, mà đã là người thì đôi lúc không tránh khỏi sai sót. Nhà nào cũng thế, thỉnh thoảng vẫn gặp những "bất ngờ thú vị" trong bữa ăn.
Mặc dù nói vậy, nhưng Kiều Ngọc cũng ngầm thừa nhận rằng khả năng nấu ăn của mình còn không bằng Chu Quân. Thằng bé vốn cẩn thận, luôn sàng lọc kỹ lương thực trước khi nấu để tránh những chuyện như thế này xảy ra.
Sau bữa sáng, bọn trẻ thì đi học, còn Chu Trạch An dẫn Trương Chu đến đơn vị chào hỏi, Kiều Ngọc cũng đến nhà chị dâu Châu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT