Câu cuối cùng mà Chu Trạch An nói riêng với cậu là:
“Ta nhận nuôi con, chẳng cầu gì khác. Con chỉ cần dốc sức vì tương lai của mình, đó đã là sự báo đáp tốt nhất với ta và mẹ con.”
Chu Quân lúc ấy mới hiểu ra, cha mẹ ruột nuôi con cái là để dưỡng già. Nhưng cha Chu và mẹ Kiều không như vậy.
Họ nhận nuôi cậu vì muốn chăm sóc con cái của một liệt sĩ, vì nghĩa khí, và chưa từng yêu cầu cậu phải làm gì cho họ trong tương lai. Họ thậm chí còn hy vọng cậu sẽ tỏa sáng ở những lĩnh vực mà bản thân yêu thích.
Năm đó Chu Quân hiểu ra tấm lòng của cha Chu và mẹ Kiều, cuối cùng từ sau khi cha mẹ qua đời, cậu lại một lần nữa cảm nhận được hơi ấm của gia đình.
Nếu từ chối, dù cha Chu và mẹ Kiều không nói ra, họ cũng sẽ thất vọng, đúng không?
Rất nhanh, cậu đã đưa ra câu trả lời cho mẹ Kiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play