Tôn Phượng Linh cảm thấy cuộc sống này chẳng còn chút ý nghĩa nào.
Mà tất cả là nhờ ai ban tặng?
Chính là bà già này.
Bà nói bà cũng già rồi, tai tiếng thì cứ để nó tai tiếng đi, những tên đàn ông không thành thật kia có ai rỗi hơi quấy rầy người già như bà ta làm gì? Nhưng bà ta lại kéo danh dự của cô ta xuống cùng…
Rồi giờ còn hỏi: Tôi đối xử với cô không tệ đúng không?
Bà có biết xấu hổ không!
Tôn Phượng Linh cúi đầu ăn cơm, đáp: “Tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT