Ánh mắt lão Chu rơi lên bốn đứa trẻ.
Chà, lũ nhóc này chắc chắn sẽ ăn đến cạn kiệt nhà người ta mất thôi.
Dẫn cả bốn đứa đi dự tiệc cưới…
Ừm, chẳng phải đây là cách trả đũa khéo léo sao?
Kiều Ngọc khóe miệng co giật, lườm anh một cái: “Anh bây giờ cũng biết đùa rồi đấy.”
Lão Chu thu lại nụ cười, nghiêm túc hỏi: “Dạo gần đây xảy ra chuyện gì à? Anh thấy em cứ bồn chồn thế nào ấy.”
Kiều Ngọc định nói, nhưng vừa nhận ra xung quanh có người quen, thế là cô liền đáp: “Tối về em nói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT