Nghe vậy, Kiều Ngọc trầm ngâm một lúc rồi tiễn công an ra về, miệng vẫn nở nụ cười:
“Cảm ơn các đồng chí đã đi một chuyến. Để tôi tiễn mọi người.”
“Không cần đâu, chúng tôi có chân tự đi được. Nếu có chuyện gì, nhà cô gần đồn công an, cứ đến báo là được.”
“Vậy thì làm phiền các đồng chí rồi. Đúng là những người vì dân phục vụ!”
Đến khi bóng dáng các công an khuất hẳn, nụ cười trên mặt Kiều Ngọc mới tắt.
Không có phản ứng gì à…
Cô thấy kỳ lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play