Sau khi hộp đồ ăn được thành, cô liền mang lên phòng bệnh. Chu Quân vừa nhìn thấy đã cố gắng hít hà mùi thơm.
Thằng bé thậm chí còn bày trò chọc ghẹo:
“Mẹ ơi, cơm này không phải mẹ nấu, đúng không?”
Kiều Ngọc không nói không rằng, giơ tay vỗ nhẹ vào đầu cậu:
“Ngày nào cũng thế, mới khỏe lại mà đã nghịch rồi à! Còn dám đùa cả tay nghề nấu nướng của mẹ hả? Có đồ ăn là tốt lắm rồi, còn kén chọn gì!”
Chu Quân xoa đầu, cười ngu ngơ với Kiều Ngọc.
Thật không chịu nổi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT