Nghe vậy, Kiều Ngọc nhướng mày, sau đó bật cười:
“Thật đúng là thần xui xẻo a.”
Chu Văn nhíu mày, nhắc nhở: “Mẹ, không thể mê tín phong kiến.”
Kiều Ngọc phất tay không mấy bận tâm:
“Được rồi, ở đây không có người ngoài, chẳng lẽ không cho mẹ nói chơi vài câu?
Quay lại vấn đề chính, chờ khi tình hình trên đảo an toàn, trường học hoạt động trở lại, cảng được mở, mẹ sẽ đưa các con quay về đảo.”
Chu Vũ nghe vậy thì thầm reo mừng trong lòng. Đối với cậu, chơi còn hấp dẫn hơn cả đi học.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play