Chu Trạch An sờ sờ vào má trái, có chút ngơ ngẩn.
Anh không rõ là do mình chưa hồi phục tinh thần hay vì lý do gì khác.
Để xác nhận, anh lại nói: “Hết thời gian thực tập, em có thể chính thức trở thành quân y ở bệnh viện quân đội trên đảo, tổ chức cũng đã quyết định phong quân hàm cho em.”
Kiều Ngọc thoáng sững sờ, nhưng niềm vui như sóng lớn ập tới, hết đợt này đến đợt khác. Cô ôm lấy mặt anh, lại hôn thêm mấy cái nữa.
“Lão Chu à! Anh đúng là kho báu của lòng em! Là quý nhân đời em!”
Rất tốt, không phải do anh chưa tỉnh táo, mà là vì anh thích cách cô thể hiện tình cảm như vậy.
Khóe môi Chu Trạch An hơi nhếch lên, giảm bớt vẻ nghiêm nghị thường ngày, mang chút gì đó phóng khoáng và hoang dã: “Còn nữa, em có muốn nghe không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play