“Đủ rồi…” Lục Hồng Quân cúi đầu, không biết đang nghĩ gì, giọng nhỏ đến mức bị Bạch Ngọc lấn át hoàn toàn.
Bạch Ngọc tiếp tục: “Tôi có thể gặp cấp trên của các anh không? Tôi có thể giải thích, tôi không phải đặc vụ, tôi cũng không biết Dương Hồng Hà là đặc vụ…”
“Bạch Ngọc! Đủ rồi!” Lục Hồng Quân bất ngờ đứng phắt dậy, chiếc ghế anh ta vừa ngồi đổ rầm xuống đất.
Ngay sau đó là tiếng trẻ con khóc ré lên từ trong phòng ngủ.
Cả nhà càng thêm ồn ào.
Mẹ Lục cười mỉa, nhanh tay đóng cửa phòng mình lại, mặc kệ đôi vợ chồng kia làm trò cười cho thiên hạ.
Bạch Ngọc vẫn tự dối mình, thậm chí còn hét lên với Lục Hồng Quân: “Sao có thể bỏ qua như vậy?! Anh có năng lực, có học thức, lại còn trẻ! Dù không thể phát triển ở quân đội, chuyển ngành cũng có thể làm được việc lớn! Bảo vệ kho lương thực sao?! Đó là công việc gì chứ?! Phải bắt đầu lại từ đầu à?! Anh đã 30 tuổi rồi, đời người có được mấy lần 30 năm?!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play