Nơi ông nội tạm thời ở vẫn là căn nhà cũ trước đây, nhưng dì Vương đã không còn, chính Trương Chiến ra mở cửa cho cô.
“Anh cả? Dì Vương đâu rồi?”
“Mấy tháng trước dì ấy đã được điều về quê. Anh cũng mới biết chuyện của ông nội không lâu hơn em là mấy.”
“Vậy… từ đó đến giờ, ông vẫn phải tự lo cơm nước ư?”
“Ừ, hầu như là thế.”
“Ông…” Nghĩ đến việc ông nội, ngoài những năm tháng gian khổ trước ngày lập quốc, từng được sống an nhàn, lòng Kiều Ngọc không khỏi chua xót. Sau một lúc nghẹn ngào, cô tìm lại giọng nói của mình: “Ông sẽ bị đưa đi đâu? Sắp xếp thế nào? Có cần nhờ đến lão Chu giúp đỡ không?”
“Không cần.” Có vẻ như nhớ đến điều gì đó, Trương Chiến nở một nụ cười gượng gạo. “Em và Chu Trạch An đã làm nên chuyện lớn, góp phần cải tổ cả nước, lại còn giành được nhiều danh dự. Phía trên xem xét đến công lao và vị thế của ông nội khi còn là một tướng lĩnh kỳ cựu, nên quyết định điều ông đến trường Đảng học tập tư tưởng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play