“Yên tâm đi, lúc con ở phòng sinh với Tiểu Ngọc, mẹ tranh thủ đạp xe về nhà một chuyến. Nấu canh lúc đầu mẹ đã thêm nhiều nước, còn dùng nồi đất lớn, cạn sao được.”
Chu Trạch An ngạc nhiên: “Mẹ, mẹ biết đi xe đạp rồi à?”
Mẹ Chu ưỡn ngực, đầy tự hào: “Là Tiểu Ngọc bảo đấy, nó bụng to bất tiện, mà xe đạp để không ở nhà thì phí, chi bằng để mẹ dùng, đi mua đồ ở cửa hàng bách hóa cũng tiện.
Cái này chẳng có gì khó cả, học một lúc là xong.”
Kiều Ngọc không nhịn được cười, nhớ lại cảnh mẹ chồng ngã đau ê ẩm suốt mấy buổi chiều mới học được cách đi xe.
Vợ chồng cô không nhịn được mà giơ ngón tay cái lên, tặng mẹ một lời khen để động viên.
Sau đó là những ngày ở lại bệnh viện để theo dõi. Thấy Kiều Ngọc không có phản ứng tiêu cực nào cả về mặt thể chất lẫn tinh thần, Chu Trạch An mới bế cô ra khỏi bệnh viện, đưa cô lên chiếc xe kéo nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT