Những người như thế này đúng là sống thoải mái nhất.
Trong suốt thời gian ở cữ, Kiều Ngọc được Chu Trạch An chăm sóc, còn con gái thì do mẹ chồng cô trông nom. Chỉ khi bà bận nấu ăn, đi chợ, giặt đồ hoặc dọn dẹp nhà cửa thì mới giao đứa bé cho Chu Trạch An bế.
Việc vừa chăm con vừa làm việc nhà đúng là nguyên nhân hàng đầu khiến lưng của nhiều phụ nữ hiện đại chịu tổn thương nghiêm trọng. Chu Trạch An rất thương vợ, lại không muốn mẹ mình vất vả, nên cuối tuần anh không đi đón các con mà gửi điện báo ra đảo, để Vương Chiêu Đệ đưa lũ trẻ đến đây.
Cũng may, Chu Văn, Chu Võ và Đại Vĩ đều đã 11 tuổi, không cần lo lắng nhiều. Chỉ cần bám theo Vương Chiêu Đệ là không sợ bị lạc. Vương Chiêu Đệ chỉ cần để mắt tới Tiểu Dũng là đủ.
Lũ trẻ đến nơi, trước tiên chạy vào thăm Kiều Ngọc, nghe cô nói có chuyện muốn trao đổi với Vương Chiêu Đệ, chúng liền ngoan ngoãn tụ tập quanh em gái.
Kiều Ngọc ngồi dậy, còn Vương Chiêu Đệ thì ngồi bên mép giường, quan sát cô một hồi rồi cười nói:
“Chị thấy sắc mặt em tốt lắm, lại còn mập lên chút. Xem ra em với mẹ chồng hòa hợp lắm đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play