Lúc nào cũng là lỗi của người khác, cô ta chẳng bao giờ sai.
“Được, cô thành cái dáng lợn này là tại tôi ép, cô bị bắt buộc, cô là nạn nhân.”
Bạch Ngọc hất cằm tròn trịa lên:
“Biết vậy là tốt. Tôi sẽ không trông con đâu, anh dám giao con cho tôi, tôi ném xuống đất đấy! Đừng nghĩ tôi ác, dù sao tôi cũng chẳng muốn sinh nó.”
Ánh mắt cô ta nhìn đứa bé gái trên tay Lục Hồng Quân tràn đầy ghét bỏ.
Lúc sinh con đầu lòng, thì cảm xúc của cô ta chưa bị ảnh hưởng nhiều. Nhưng bây giờ, dù có gầy lại, bụng cô ta vẫn đầy vết rạn.
Những vết rạn đó, trông như nếp nhăn trên người già, thậm chí còn xấu hơn. Đến chính cô ta nhìn cũng muốn nôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT