“Không dám nữa! Không dám nữa! Mẹ ơi, mẹ ruột của con ơi! Nhẹ tay thôi!!!” Tiếng kêu thảm thiết của Chu Vũ vang khắp khu gia đình quân đội.
Kiều Ngọc quất liên tục nửa tiếng, đến khi cảm thấy đã dậy cho cậu một bài học nhớ đời mới chịu dừng tay.
“Ăn cơm trước đã!”
Chu Văn và Đại Vỹ lập tức ngồi vào băng ghế khác, cúi đầu ăn cơm. Kiều Ngọc cũng ngồi xuống, ăn như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Chẳng ai ngó ngàng gì đến Chu Vũ đáng thương hề hề đang nằm bẹp dưới đất đang cố cắn răng không khóc, nhưng nước mắt vẫn trào ra. Cậu lặng lẽ lau đi, cố giữ chút thể diện cuối cùng.
Nếu ai biết được suy nghĩ đó của cậu, chắc chỉ cảm thán một câu: Tùy cậu tìm đi!
Sau bữa cơm, Kiều Ngọc bảo Chu Văn và Đại Vỹ khiêng Chu Vũ vào phòng, còn tiện thể đút cơm cho cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play