Kiều Ngọc lấy ra ba hũ lớn bánh quy nén từ túi đeo chéo, hạ thấp giọng: “Ông nội chắc từng thấy thứ này rồi.”
Ông cụ Trương chỉ liếc qua đã gật đầu.
Quả thực đã từng thấy, nhưng để cháu gái mang được nhiều như vậy vào đây, đúng là không tầm thường.
“Ông cố gắng ăn dè. Năm sau cháu lại mang thêm cho ông. Thứ này dù bị phát hiện cũng không bị thu giữ, vì đã mở nắp và không bảo quản được lâu.
Nếu đói quá, ông bóp vụn rồi ngâm vào nước mà ăn. Đừng để mắc bệnh dạ dày. Ông nhớ cất kỹ nhé.”
Ông cụ gật đầu, ôm hai hũ bánh quy chui xuống gầm giường, nhấc một viên gạch lên, rồi cất vào chỗ đó.
Thấy vậy, Kiều Ngọc thở phào nhẹ nhõm, hỏi thêm: “Ký túc xá này sẽ không dễ bị đổi chỗ chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT