Trương Chu định đưa tay sờ kính, nhưng Giản Hân Vũ lập tức đặt tay lên gần mắt anh ấy.
“Ngủ được, ngủ được mà.”
Nói xong, cô ấy vội thu tay lại, nằm xuống và kéo chăn che kín người.
Tiếng cười của Trương Chu trầm thấp vang lên.
Nghe tiếng anh ấy cười, Giản Hân Vũ lại kéo chăn lên che kín cả mặt.
Cô ấy nhớ ra, lúc nãy mình sờ đầu tiên là…
Chết mất thôi, chết mất thôi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play